Thiết kế và cấu trúc của một chiếc xe rùa khá đơn giản bao gồm hai tay cầm, dưới đáy chiếu xe ở trục giữa có một bánh xe, ở giữa có một máng chứa và có hai chân chống, đỡ bằng sắt. Với thiết kế của xe rùa thì chỉ cần một người sử dụng, vật liệu được đẩy bằng hai tay cầm phía sau.
Xe rùa được thiết kế để phân phối trọng lượng tải của nó đều giữa các bánh xe sao cho thăng bằng và tạo điều kiện cho việc vận chuyển một cách thuận tiện cũng như việc tải nặng các vật liệu cồng kềnh hơn so với xe và xe có thể chở được vật liệu vào trong hẻm, vị trí có địa hình hẹp và luồn lách được nhờ thiết kế thuôn, gọn. Xe rùa được sử dụng trong làm vườn và khá phổ biến trong ngành công nghiệp xây dựng. Một chiếc xe rùa trong xây dựng có thể chở được khoảng 170 khối vật liệu.
Xe rùa có nguồn gốc từ lâu đời và được sử dụng trong thời kỳ cổ đại ở La Mã. Xe rùa được ghi nhận ở Trung Quốc vào thời kỳ Vương Mãng nhà Tần. Vào thời Tam Quốc, xe rùa sau đó được Gia Cát Lượng cải tiến thành ngựa máy, trâu gỗ để vận chuyển lương thảo vào đất Ngụy trong cuộc Bắc Phạt.
Chiếc xe rùa ngày nay được sử dụng rất rộng rãi trong các công trường xây dựng bởi tính tiện ích và hiệu quả của nó.